Tea Break

Buổi chiều ngồi ăn bánh, uống hồng trà pha với mật ong ngâm chanh gừng. Mũi thông, họng mát, bụng ấm áp, thế là lôi máy ra ngồi chụp choẹt linh tinh đây các bạn ạ.
Chả set up gì, chỉ đặt qua đặt lại mấy món. Còn chả thèm chuẩn bị ánh sáng cho tử tế. Nên ra cả mớ ảnh mà cứ thấy nhàng nhàng.
Mọi người thử góp ý cho mình xem góc nào đẹp nhất, đẹp nhì nào?

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

LẶNG THẦM

Tr? con ph? th? r? nhau di c?u c? v?i c?n tre t? ch?

Ít ai để ý đến cái cù lao nhỏ của hồ Trúc Bạch. Và càng ít ai biết rằng, trên đó có một loài hoa. Khiêm nhường cả về sắc lẫn hương, loài hoa này dường như chỉ được ong bướm biết tới. Nếu một ngày bạn chợt nhận ra những cánh hoa bé xíu đang trôi trong gió, bay trên mặt hồ, đừng hỏi tôi tên hoa, Bởi tôi cũng chẳng hề biết. Tôi chỉ biết ngưỡng mộ những chùm hoa trên cao, với vẻ đẹp mộc mạc và dịu dàng.

Nh?t s?c

Trong hoàng hôn, màu hoa tựa như thủy tinh, tan ra giữa muôn vàn màu phố. Lặng lẽ và bình yên, riêng một góc chiều.

Hoa ch?m gi?a mu?n m?u ph? x?

L?ng l? n? hoa

Photobucket

Photobucket

HOA BAN THƯƠNG NHỚ

Khi sắc trắng hoa sưa trôi đi là lúc hoa ban nở rộ, mang mùa xuân Tây Bắc về với Hà Thành.

Photobucket

Nếu như mùa hè mạnh mẽ trong sắc tím hoàng hôn nhuộm thẫm cả bầu trời thì hoa ban đúng thật được nhuộm bởi màu hoàng hôn mùa xuân. Sắc tím phơn phớt nhẹ nhàng như gió thoảng. Hương thơm cũng dịu dàng đầy nhớ nhung. Mùi hương hoa ban nhẹ như thể tấm lụa mỏng được dệt bởi thứ tơ tằm thượng hạng, mảnh mai nhất nhưng dai nhất, bền nhất, mềm nhất. Hương hoa ban mỏng manh nhẹ nhàng len vào tâm hồn người đi qua phố, khiến người đi rồi mà vẫn thấy bồi hồi, vấn vương.

Photobucket

Nếu như hoa Sưa được ví với với vẻ đẹp của cô tiểu thư Thủ đô thì hoa Ban chính là nàng sơn nũ mộc mạc, chân chất. Cái vẻ đẹp mạnh mẽ đầy sức sống của miền sơn cước gói trọn trong những cánh hoa, như cái nhoẻn cười của cô gái Tây Bắc, đã nhìn một lần thì khó lòng không say mê.

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

SẮC TRẮNG HOA SƯA

Hoa sưa, một loài hoa không có sự tích của riêng mình. Vả chăng, do hoa cũng mới được biết đến gần đây, nhờ vào giá trị kinh tế to lớn mà gỗ sưa đem lại. Nếu người ta không chặt trộm cây ngoài phố nhiều đến thế, báo đài không xôn xao, thì người Hà Nội vẫn sẽ cứ bước qua đường,  ngần ngơ ngẩn trước sắc trắng của một loài hoa lạ, rồi lại bước tiếp, lại quên đi.

Cả mùa đông, cây ngủ yên với cành khô gầy guộc. Mưa xuân buông xuống, cây cựa mình vươn vai. Chỉ cần những cơn mưa ngừng, là cây bừng tỉnh, phủ kín mình với áo hoa trắng xóa. Sắc hoa trắng cả con đường, trắng cả giấc mơ xuân.

Tôi và hoa sưa có riêng mình một câu chuyện. Một câu chuyện tình dang dở về một người con gái thơ ngây, bỗng một ngày gặp gỡ tình yêu.  Nàng đắm chìm hoàn toàn trong tình yêu với vô vàn những thương, yêu, mong, nhớ, đợi, chờ. Tình yêu ấy tinh khôi và trong trắng, nhưng chợt đến rồi mau đi. Chỉ còn lại nàng với những chiêm bao dang dở. Những giấc mộng xuân hóa những bông hoa trắng, rơi rơi trắng cả mùa, trắng cả phố. Hoa trắng phủ kín dấu chân người ra đi.

SEASON’S HA NOI/ Hà Nội ngày thường

Điểm dừng cho những ai đã trót yêu Hà Nội. Chủ quán sinh ra và lớn lên với niềm mê đắm say sưa vẻ đẹp Thăng Long thành. Xin tự hào được chia sẻ cùng với tất cả mọi người tình yêu lớn của chúng tôi – Hà thành.

Hoa tháng tư ở hồ Trúc Bạch

Hoa ban – một góc xuân Tây bắc 

Hoa sưa bên phố

Hoa vẫn vàng trước hiên nhà ai

Photobucket

Mình biết thừa Nhà Ai là nhà ai nhé. Nhưng mà mình bí mật, chẳng nói ra ở đây đâu.
Mọi người cứ tha hồ đoán non đoán già, nhưng đảm bảo là cả nhà sẽ đoán sai hết. Mình cá luôn nhé.
Bây giờ thì chỉ khoe màu hoa vàng xao xuyến và người mẫu nhí thích làm duyên thôi.

Photobucket

Tình cờ làm sao, mẫu và hoa cùng chung một sắc áo. Yêu thế. Cứ như là để gọi nắng về ấy. Vì ngay sau đấy, trời có hửng nắng lên được dăm chục phút. Gọi là hửng nắng cho oai, thực ra là có sáng sáng lên được một tẹo. Hay là không nhỉ? Do mắt mình nhuốm màu nắng của hoa và màu thơ ngây của nụ cười?

Photobucket

Tiếp tục đọc